Sung sướng với chồng nghèo, chắc gì nhiều chị giàu hơn tôi có được cảm xúc này

Ngày đám cưới tôi nhận ra những ánh mắt có vẻ dè bỉu vì nhà chồng tôi quá nghèo. Cũng có lúc tôi hoang mang liệu mình có lựa chọn đúng không. Nhưng giờ đây tôi không thể sống thiếu chồng. Nhiều bạn bè tôi lấy chồng giàu nhưng không phải ai cũng hạnh phúc. Không ít người đã ly hôn hoặc có chồng ngoại tình, vô tâm. Cứ làm gì mình thấy vui. Còn chê cười người khác chắc gì sau này mình không lâm vào cảnh đau khổ. Đó là những gì tôi đã quan sát và nghiệm ra được. chong toi ngheo ban chac gi hanh phuc giong toi (1)

Bây giờ tôi không thể sống thiếu chồng

Vui vì chọn đúng

Cuộc sống của 2 vợ chồng lúc đầu rất khó khăn. Tuy lương của hai vợ chồng khá cao nhưng chúng tôi phải thuê nhà, lại còn bố mẹ chồng đã lớn tuổi cùng ba đứa em đang tuổi ăn học ở quê nên cuộc sống chẳng thừa ra được bao nhiêu. Dù bố mẹ tôi nhiều lần ngỏ ý giúp đỡ, nhưng vợ chồng tôi đã quyết sẽ không nhận trợ cấp từ bố mẹ. Lấy chồng nghèo là lựa chọn của tôi, tôi không muốn làm bố mẹ lo lắng thất vọng.

Bạn bè tôi, những người tôi quen biết đều lấy chồng giàu cả. Về nhà chồng chị nào cũng có sẵn nhà, sẵn xe, chẳng phải gánh nặng bên nhà chồng nên họ thường nhìn tôi với ánh mắt ái ngại. Chị chung công ty tôi hay góp ý: “Em còn trẻ mà em dại quá, yêu thì yêu thế thôi, chứ lấy thì nhất định phải lấy chồng giàu mới có thể đảm bảo cuộc sống cho mình. Lấy chồng nghèo khổ lắm em có chịu được khổ không? Hay được vài bữa, gánh nặng cơm áo gạo tiền lại lục đục cãi nhau, lúc ấy hối hận thì cũng muộn rồi”.

Tôi cũng chẳng phản bác lại chị vì lời chị ấy nói cũng đúng với suy nghĩ của rất nhiều người hiện nay. Tôi thì suy nghĩ bản thân mình hạnh phúc, vui vẻ là đủ. Tiền làm ra rồi cũng tiêu hết, thế nên ít hay nhiều cũng tùy vào cách tiêu của mỗi người mà tự tính toán nữa.

Gia đình chồng tôi ở quê nên mọi người sống với nhau rất tình cảm. Nhiều người bảo nhà quê thường hay lắm chuyện nhưng tôi lại chẳng thấy thế. Hay vì yêu chồng nên tôi chẳng ngại cái nghèo, cái mác nhà quê của anh. Chúng tôi thường đôi ba tháng mới về quê một lần, mỗi lần về quê tôi đều không cảm thấy lạ lẫm, cảm giác ấm cúng như về chính ngôi nhà của mình. Bố mẹ chồng tôi rất chân thật và rất thương tôi.

Tôi phải thầm cảm ơn bố mẹ chồng vì không phải ai cũng có thể dạy ra một người đàn ông giống như anh ấy. Chẳng ai hoàn hảo cả, anh cũng vậy nhưng trong mắt tôi anh thực sự tuyệt vời. Chúng tôi lấy nhau, từ những năm tháng khó khăn đến nay khi đã có của ăn của để, cũng gần chục năm rồi, chưa bao giờ anh to tiếng hay đánh vợ chửi con.

Tôi còn nhớ, sau khi cưới, tôi đi gặp nhóm bạn gái thì các cô bạn hỏi: “Đã bị chồng đánh chưa? Nói mày đừng giận chứ đàn ông quê thường cục mịch lắm, cẩn thận nó đánh cho thâm tím mặt mày”. Đúng anh là người nghèo, người nhà quê nhưng anh đâu cục cằn thô lỗ. Anh luôn đối xử dịu dàng, trân trọng vợ con. Tôi tự hào vì lấy anh – một người chồng nghèo.

chong toi ngheo ban chac gi hanh phuc giong toi (4)
Chồng tôi nghèo nhưng tôi rất hạnh phúc

Chồng có chí tiến thủ

Có lẽ vì lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn nên chồng tôi rất bản lĩnh và có chí tiến thủ. Ngoài giờ làm, anh vẫn nhận thêm việc về nhà làm. Cứ chiều đi làm về, anh cùng tôi nấu cơm dọn dẹp nhà cửa. Bữa cơm đơn giản đạm bạc nhưng lúc nào cũng vui vẻ rôm rả.

Đến đêm, sau khi trò chuyện với vợ, anh lại ôm máy tính làm việc. Anh thường nói, vì nghèo nên anh phải làm việc gấp 2, gấp 3 người khác để bù lại. Nhiều lần nằm trong chăn ấm ngủ trước, tôi thương chồng rớt nước mắt. Kiếm được đồng tiền vất vả nên chồng tôi cũng rất tiết kiệm. Chưa bao giờ anh để tôi phàn nàn về cách chi tiêu hoang phí. Tiền làm được, anh đều tin tưởng đưa vợ cất giữ, cho dù trước khi lấy anh tôi là người chẳng hề biết giữ tiền.

Tôi cũng chẳng phải trải qua cảnh nấu chín cơm rồi ngồi chờ chồng về hay một mình lủi thủi ăn cơm. Anh không thích la cà quán sá nhậu nhẹt sau giờ làm như những người đàn ông khác. Anh luôn nói rằng: “không gì ngon bằng cơm vợ nấu” dù sự thật là thời gian đầu tôi nấu ăn rất dở. Tôi biết, sau giờ làm anh luôn cố về để cùng tôi chia sẻ công việc nhà.

Hơn nữa những cuộc nhậu nhẹt bia rượu kia thật tốn kém, vài ba cuộc nhậu ấy có thể nuôi cả nhà anh ở quê hàng tháng rồi. Anh tiết kiệm vậy nhưng không phải ki ke đâu nhé. Anh cũng chẳng bao giờ quên những dịp lễ hay ngày kỉ niệm. Chồng nghèo, anh không có tiền mua quà giá trị nhưng vẫn luôn có những món quà nho nhỏ dành cho vợ. Anh nói, dù nghèo kinh tế nhưng không được nghèo tâm hồn, nghèo tình cảm. Tôi tin chắc rằng, có rất nhiều người phụ nữ lấy chồng giàu lại đang mơ ước một người chồng nghèo như chồng tôi.

Tích cóp dần dần, cộng thêm sự nhanh nhạy của anh trong kinh doanh, kinh tế của vợ chồng tôi khá hơn. Các em chồng tôi cũng đều trưởng thành tự kiếm tiền nuôi thân, vợ chồng tôi như bớt đi gánh nặng. Lần lượt hai đứa con thân yêu của chúng tôi ra đời. Anh lại nói, đời anh khổ rồi nhưng nhất định phải để đời con được sung sướng. Tôi tin lời chồng bởi anh nói được thì sẽ làm được.

Đến giờ kinh tế của chúng tôi đã khấm khá, có của ăn của để. Tôi có thể tự hào đứng trước bố mẹ mình mà nói: “Con đã chọn đúng, nếu cho con chọn lại con vẫn lấy anh ấy”. Gần chục năm qua, tôi chưa bao giờ thấy ân hận vì lấy chồng nghèo. Cách anh bảo bọc chăm lo cho gia đình, cách anh đối nhân xử thế đã chứng minh tôi lựa chọn đúng. Bố mẹ tôi có lần khen: “Con gái chúng ta khéo chọn chồng”.

Và tôi cũng tin chắc rằng, không ít người thầm ghen tị với hạnh phúc hiện có của tôi. Những cô bạn ngày xưa lấy chồng giàu, cũng có kẻ bỏ chồng hoặc người suốt ngày kêu than chán chồng. Nào anh chồng bê tha đủ mọi tật xấu, chẳng chịu lo làm ăn mà chỉ dựa vào bố mẹ. Nào là anh chồng chẳng biết thương vợ thương con, suốt ngày nhậu nhẹt cờ bạc trong khi đó vợ thì phải cật lực làm việc kiếm tiền nuôi con.

Chẳng ai giàu mãi được nếu không chịu khó làm ăn. Cũng chẳng ai nghèo mãi được nếu có chí hướng, có bản lĩnh. Đấy, ai bảo lấy chồng nghèo là khổ? Tôi có thể tự tin ngẩng cao đầu để nói rằng tôi lấy chồng nghèo, tôi hạnh phúc!

chong toi ngheo ban chac gi hanh phuc giong toi (3)
Hai vợ chồng tôi luôn hòa hợp, yêu thương nhau

Cùng điểm chung, vợ chồng hạnh phúc

  • Cùng mục tiêu phấn đấu
  • Cùng một môi trường sống
  • Cùng mối quan tâm về cuộc sống
  • Có cùng những người bạn

Một khi đã xác định chung sống cùng nhau dưới một mái nhà, mỗi cặp vợ chồng cần phải có trách nhiệm đối với cuộc sống của gia đình mình, đối với các mối quan hệ, sự nghiệp… lúc này đây sẽ có rất nhiều vấn đề các bạn cần phải giải quyết.

Ông bà ta thường dạy “thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn”, hãy chia sẻ với nhau những lo toan trong cuộc sống, cùng chăm sóc con cái, cùng dọn dẹp nhà cửa, cùng giải quyết những vấn đề nảy sinh… sự cộng đồng trách nhiệm như thế sẽ giúp gia đình “mạnh” hơn, giải quyết mọi công việc trôi chảy hơn, hiều và yêu thương nhau hơn nữa.

Những điều luôn tâm niệm

Chuyện nhà không có đúng hay sai, mà chỉ có hòa thuận hay bất hòa.

Nhà là nền móng và linh hồn, cả hai đều nằm trong tay người phụ nữ cùng với đối tác của mình.

Sức mạnh vĩ đại nhất trên thế giới là tình yêu, vũ khí mạnh nhất là cảm động .

8 nguyên tắc sống còn để gìn giữ, bảo vệ hạnh phúc gia đình trên đã nhận được gần 10.000 lượt quan tâm khi đăng tải trên mạng xã hội. Nhiều cư dân mạng bày tỏ sự tán đồng với những “bí quyết” nêu trên, không ngừng chia sẻ và nỗ lực thực hiện.

Việc giữ gìn hạnh phúc gia đình là một việc làm đòi hỏi bạn phải thực hiện mồi giờ, mỗi ngày…và cả cuộc đời, bởi nó chính là nguồn sống hạnh phúc và là yếu tố làm nên sự thịnh vượng vững chắc.

chong toi ngheo ban chac gi hanh phuc giong toi (2)
Chồng tôi chịu khó, có chí tiến thủ và luôn dịu dàng với tôi.

3 vấn đề cần giải quyết

  • Vấn đề kinh tế
  • Vấn đề giới tính
  • Vấn đề giao tiếp

Hạnh phúc trong hôn nhân quan trọng là chọn đúng người. Hai vợ chồng phải có sự tương đồng khi nhìn nhận về các giá trị cơ bản, kể cả tiền bạc.

Đặc biệt về vấn đề tài chính, nếu bạn là một người tiêu tiền hoang phí thì bạn cũng nên kết hôn với người có cái nhìn thoáng về tiền bạc.

Về vấn đề giao tiếp: Quan hệ vợ chồng không phải chỉ là sự thỏa mãn về thể xác mà còn là những lúc quan tâm trò chuyện, chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.

Tuy nhiên với nhiều người, để giữ được sự cởi mở như thế là điều vô cùng khó khăn. Vì nhiều lý do mà vợ hoặc chồng hoặc cả hai cảm thấy chán nản đến mức không còn muốn chia sẻ việc riêng với nhau nữa, và chính điều ấy đã khiến cho mối quan hệ đi xuống, không còn được như ngày đầu nữa.

Vợ chồng cần yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, làm tròn bổn phận của mình, không làm việc trái luân lý đạo đức, “tương kính như tân” (kính trọng nhau như khách), có việc thì cùng bàn bạc để làm. Làm được như thế thì gia đình sẽ thuận hòa, xã hội sẽ an định. Mối quan hệ vợ chồng vì thế mà trở thành đạo nghĩa.

252 views